Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013
cho dầu
dầu em tan thành gió
mắc mớ chi tới anh
đời vẫn rơi trên phố
thu lá vẫn xa cành
dầu em tan thành bụi
mong manh như sương rơi
đời vẫn trôi một hướng
em - anh vẫn hai nơi
dầu ghét em trăm buổi
nắng vẫn là nắng thôi
con đường anh sớm tối
vẫn không em chung đôi
đêm sao kia vẫn sáng
ngày mây kia vẫn trôi
anh và em cứ hãy
là người của hai nơi ...
diên vỹ
dec. 06, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Trò Chơi Của Những Kẻ Giả Vờ Thản Nhiên
1. Tình Yêu: Giấc Mơ Và Phiền Muộn Tình yêu, khi ở trong sách vở, trong thơ ca, luôn mang dáng vẻ hoàn hảo. Nó lung linh như một vầng trăng...
-
Một từ "nhớ " của anh thôi cũng đủ khiến cho tim mình gõ lộn nhịp ..! À hoá ra anh không phải nhớ ai đó ..., mà là chỉ nhớ ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
XIN ĐỔI LẤY CUỘC LƯU ĐÀY
Trả lờiXóaTặng DV
Hình như đêm nay có tiếng sóng vỗ vào giấc mơ ta
như tiếng em vẫn âm thầm tha thiết
mà ta đã giấu sâu vào ký ức
một cuộc tình thăm thẳm ngàn xa
Hãy cho ta làm tên nô bộc gác cửa tình em
để trong mênh mông hoàng hôn,
sẽ van xin mặt trời đừng bao giờ tắt,
ta theo loài chim én đi nhặt những mùa xuân…
Và hãy cho ta hôn lên sự kiêu hãnh của em
để ta hiểu thế nào là nỗi đau thánh thiện
và đem cả đời thơ này đánh đổi cuộc lưu đày trong mắt em muôn thuở mộng mơ.
Ta muốn máu của ta chảy vào thơ em,
cháy lên ngọn lửa để sưởi ấm con tim băng giá,
một đời mắc nợ
người con gái cho ta làn hơi thở kiêu sa.
Xin người đừng cất bước chia xa
vì ta biết dòng sông nào cũng mãi mãi không về,
bỏ lại mình ta đêm trường tăm tối,
nằm nghe tiếng em huyền thoại cỡi trên lưng,
như hồng hoang, như em
từ muôn kiếp trở về
rồi lại muôn thuở ra đi…?