Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

trốn vào thơ

 



em từng yêu một gã đàn ông

nam chi chí đáng mặt anh hào thời thế

em biết mình người đến trễ

nên tránh xa, nên chạy trốn vào thơ


chữ câu em từ đó bơ vơ

đời lặng lẻ em về cùng với bóng

trăng đơn côi cùng bao ước vọng

tan vào trong ký ức cùng đêm


chợt em gặp lại người ở cái tuổi bình yên

tim chẳng thấy còn gì là nhung nhớ

những thứ tình  yêu không lăn qua đời trăn trở

có lẻ chỉ là một thứ ảo tưởng thế thôi ...


thế mà anh trong con chữ thu rơi

em lại nhớ , lại tìm về mấy bận

em biết tình yêu không trải qua buồn vui năm tháng

cũng sẽ là những ảo tưởng thế thôi ...


em vẫn cười nghiêng với cuộc đời

bởi niềm riêng ai đem ra bày giải

chỉ có khi em và trăng ở lại

cùng với đêm sầu mới dậy khơi ....


tình yêu là gì  ... em chẳng có trong đời

nên không biết thế nào là hạnh phúc

em cũng chẳng thấy phiền ưu trong thế tục

vậy mà đêm ...em với chữ nhớ anh ....


nov. 29,2021

thu nhớ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...