Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

buổi sáng

 



buổi sáng

một tách cà phê nóng

một điệu hát quen tai

ngoài hiên đôi chiếc lá cuối mùa bay trong gió

đông về bên ngõ

đất trời không nở một nhành hoa


bình dị như mình đời không đến nỗi phong ba

chỉ đôi bận vào ra cùng ký ức

có những thứ khi trôi vào đời thực

nhận ra thì đã hóa hư không 


vài ba giọt nắng rơi vào khoảng trống mênh mông

cây trơ trội chìa những cành khô đơn độc

loài dế giun chắc ẩn sâu vào lòng đất

đợi mùa sang để khóc với thời gian 


ta cùng thơ bao buổi lang thang

tìm ký ức của thời luôn biết nhớ

biển rất xa, sao nghe từng cơn sóng vỗ

người rất xa, ký ức đã phai màu ....?

 


dec. 06, 2021

thu nhớ




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...