có bao giờ mình sẽ nhận ra nhau
để câu chữ không cùng đêm thức trắng
để nửa mảnh trăng trong khoảng không im lặng
thôi cô đơn ở giữa rừng sao
có bao giờ mình sẽ được những ước ao
mà có thể trên đời này chẳng có điều gì đáng ước
bởi thế nhân thường trái ngược
được một điều lại mất vạn điều mong
ta chẳng thèm tìm kiếm chi, mặc kệ chuyện lòng
vui buồn đó cũng tàn phai cùng năm tháng
một kiếp người quá ngắn
chưa đủ để ước mơ
đợi ngày mai về gom câu chữ viết thành thơ
quăng sóng gió vào vùng xa ký ức
nơi những kẻ cô đơn lánh đời hiện thực
viết tình yêu bằng những ước mơ
dec. 06, 2021
thu nhớ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét