Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2021

tặng cho người một đóa hoa

 ở đầu đường cái, cách nhà khoảng đôi phút láy xe, có một  cây thập tự và bó hoa cắm ở góc phải của ngã tư, tượng trưng cho người đã khuất , không biết nó ở đó tự bao giờ, bởi khi ta đến khu phố này, thì nó đã ở đó  ....... không biết người đó già hay trẻ, nhưng chắc chắn nguyên do là tai nạn xe .... , buổi sáng nào đi làm ta cũng thấy , quanh năm suốt tháng luôn có một cụm hoa cắm ở đó với dòng chữ " xin hãy chậm lại " , không biết đó là hoa thật, hay hoa nhân tạo, nhưng hình như thỉnh thoảng hoa khác màu ...thấm thoát thời gian cũng gần hơn bốn năm ....từ ngày đại dịch bùng phát, ta không còn thấy cây thập tự và bó hoa nữa, không biết vì cớ gì nó lại biến mất, ta cứ nghĩ chắc nhân viên cắt cỏ đã vô tình dẫm ngang, rồi người nhà của người ấy chắc sẽ dựng lại ...nhưng rồi tuần này tiếp nối tuần kia, hoa vẫn không cắm, lẽ nào có người sợ hình ảnh ấy nên phàn nàn ...hay lẻ nào ...thân nhân của người ấy đã ra đi ....bao giờ đi ngang, ta cũng không khỏi chạnh lòng, chắc chắn rồi thiên hạ sẽ lãng quên, và không ai còn nhớ ở góc đường ấy, từng có một cây thập tự và một bó hoa .... 


 

 

dựng cho người một cây thánh giá

tặng cho người một đóa hoa

nhân sinh vô thường, vô vọng

đoạn đường này ai cũng phải qua 

 

khi màng đêm chưa chịu rời xa

ta ngang qua đoạn đường bao buổi

lòng luôn tự hỏi

người là ai ?


những chiều , những tối cứ xoay

người vẫn đó, cùng cây thánh giá

vẫn là bó hoa bên đường không lạ

vẫn là câu " xin hãy chậm thôi ..."


thế giới bên kia chẳng xa xôi

ai cũng sẽ đến ......đó là điều dễ hiểu

nhưng bỗng nhiên một ngày , góc đường chợt thiếu

cây thánh giá không còn, bó hoa cũng tan

 

ngày từng ngày ta cứ hoang mang

ta tự hỏi những điều không dám hỏi

chạnh lòng thương


nhân thế mong manh và lắm tai ương

thật tội nghiệp khi kiếp người sóng gió

phải chi thế nhân như loài  hoa cỏ

chỉ biết đùa theo ngọn gió trên cao


những sân si , những oán hận dâng trào

ta không biết loài người bao giờ an phận

có khi nào ở thế giới bên kia là nơi không còn thù hận

nên phần hồn được thảnh thơi bay ? 

 

jan. 09, 2021



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.05.04 @ 8:26 AM

 Có một người mà khi đứng trước mặt, ta tự dưng quên mình là ai ...quên cả thế giới xung quanh ..! Quên cả một nụ cười làm sao phải diễn đạt...