Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2021

vô tình nhặt sợi tơ vương



ta vô tình nhặt sợi tơ vương

rồi trốn chạy sợ trăm điều hư ảo

một tiếng thở dài ...xuyên qua hàng chục năm ẩn náo

sợi tơ vương không vì thế mà tan


những lúc bình yên lòng dấy lên những hoang mang

anh vẫn khoẻ

vẫn bình an đó chứ ?

hay đang cười ta một cô nhóc như cụ non hay tư lự

khi vướng vào đời lại hóa trẻ con


thuở rất xưa ta thường ví von

Chức Nữ - Ngưu Lang chuyện tình truyền thuyết

ta mộng thấy anh tìm mình dù non sông cách biệt

tỉnh giấc thì chỉ giấc chiêm bao

 

có thể ta nghĩ chẳng thể với nhau

vì nhân thế không có điều gì vô giá

hạnh phúc kia dù không ai mặc cả

nhưng một đời ai trả nổi phải không


ta thà một mình đi tìm những thứ hư không

tình yêu có, nhưng ngày mai sẽ mất

sợi tơ vương từ anh sẽ nhạt

năm tháng trôi qua mọi thứ dần phai


để những chiều khi mặt trời ẩn dưới chân mây

và đêm đến cùng tiếng côn trùng bầu bạn

ta thấm thía những nỗi đơn côi vô hạn

ước một phép mầu để xóa sợi tơ .....

 

jan. 08, 2021

thu nhớ

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.05.04 @ 8:26 AM

 Có một người mà khi đứng trước mặt, ta tự dưng quên mình là ai ...quên cả thế giới xung quanh ..! Quên cả một nụ cười làm sao phải diễn đạt...