nhìn bóng .... nhớ người ...
nhìn thơ ...nhớ chữ
duyên mỏng, phận bèo mây nước gặp
hoa rơi, nước chảy cứ vô tình
ta ôm nửa mảnh trăng sầu uất
nửa mảnh tơ lòng nhớ tha nhân
chiều rơi mấy sợi thương trong gió
đêm đã tàn rồi ai nhớ trăng ?
thiên hạ bơi hoài trong biển khổ
ta ngồi nghe gió chở lời mong
tình trong nhân thế kim đáy biển
gặp được rồi sao ? vẫn nhói lòng ...!
người cứ muôn đời là con nước
vô tình chảy mãi một dòng sâu
ta cứ là hoa rơi theo gió
mùa lại sang mùa cứ nhớ nhau
trăng kia nửa mảnh treo đầu phố
nửa mảnh tình ta hoá giấc mơ
còn người, còn chữ ..còn nhung nhớ
đêm tàn, nguyện tận ...chỉ còn thơ ...!
may 31, 2021
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét