ta đã rất quen với những đêm dài nỗi nhớ
với bình minh không vạt nắng chào nhau
ta đã cố bỏ sau lưng mình bao mộng mị
ngẩn mặt nhìn đời bằng đôi mắt hư hao
và có lúc lòng ta như con sóng
êm ả vào bờ rồi vội vã ra đi
vách đá tình anh ngàn năm trơ trơ đó
ta con sóng bạc đầu và lệ đẫm khoé mi
phải chăng anh vô tình đến vậy
hay lòng ta chẳng hiểu nhân gian
như người nghệ sĩ cùng cây đàn đã cũ
hát mãi bài thương nhớ muộn màng ...
nếu đôi lúc lòng anh nghe trống vắng
hãy trở về cùng biển năm xưa
anh hãy nhớ ngồi bên góc đời yên lặng
để xem tình mình đã tan hết hay chưa ....
may 02, 2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét