Thứ Ba, 4 tháng 5, 2021

gió sao vô tình thế


sao ngọn gió vô tình đến thế
thổi tóc ta bay chỉ để cười
đôi ba sợi nắng mong manh quá
ấm được lòng ta lúc chơi vơi ?

sao mây cứ mãi đi rong thế
đứng lại dùm ta đôi phút giây
để ta viết gởi tên người ấy
để giấc mộng đêm được thấy người

ta sẽ là ta nữa  hay  không ?
khi nhớ mong kia ngập kín lòng
phải chi buổi ấy ta đừng mộng
thì kiếp đời sau đã thong dong

may 04, 2021


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...