Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

đi về phía biển



ta dẫm lên lá khô quên thương một mùa thu vàng úa
quên cả tiếng cười làm vỡ  góc đời hoang
phố cũ rêu xanh bóng người vạn dặm
nhớ thương giờ như đã muộn màng

ta bước qua mùa xuân với cỏ hoa xanh ngát
quên rằng đất trời cũng mấy lượt tan thương
quên cả lòng ta có một mùa hoa rực nở
thời xuân sắc ơi ...! ai có còn vương ....?

ta cứ thế bước ngang cùng chiều gió lộng
mang tình yêu giấu với đêm thâu
soi bóng nước cùng vầng trăng bạc
sóng ngoài kia gào khóc vì đâu ?

ta lầm lũi đi về phía biển
đêm càng sâu, biển lại càng sâu
soi hạt cát dưới chân tìm đâu ra bóng người năm cũ
cũng biển năm nào ....nhưng đã chẳng còn nhau

may 02, 2021


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...