Thứ Tư, 19 tháng 5, 2021

níu thu




 

Tàn thu trăng lạnh gác thơ buồn
Rượu hết trà tàn đợi đêm buông
Bảo rằng thôi nhớ sao mà chẳng
Quên dễ gì đâu một bóng hường!
 
Giấc cũ hôm qua em khóc mãi
Ta sang muốn dỗ cũng không thành
Trong mơ em nhớ người năm ngoái
Đã lạc mấy mùa đã đi nhanh!!
 
Ta mang hỏa táng vần thơ cũ
Em tỉnh mơ rồi đâu viếng thăm
Tàn tro thơ ấy ta đem thả
Buổi gió đông về em biết chăng?
 
Thương đóa họa mi đã cuối mùa
Giữa trời sương lạnh ánh trăng khuya
Anh mang tình cũ ra hong lại
Ấm buổi vào đông chút duyên thừa
 
Người ơi! Thu cũ còn đây đó
Sao nắng chiều nay đã đổi mùa? 
Muốn níu thời gian nhưng chẳng thể
Thêm lần tiễn biệt bóng thu qua 
 
12 October 2020 
Đuyên Hồng





 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bóng Lưng Của Gió

  1 – Bóng Lưng Của Gió   Người ta nuôi nỗi nhớ bằng hình bóng, bằng kỷ niệm, bằng ký ức… hoặc chỉ bằng một chút tưởng tượng. Ta nuôi nỗ...