Thứ Tư, 5 tháng 5, 2021

tìm lại chính mình



chiếc gương thời gian đã vỡ
nên tự soi mình ta chẳng thấy bóng xưa
xuân đang về cành lá đong đưa
những đóa hoa vương mình khoe sắc

xuân của ta vùi sâu trong ký ức
nhọc nhằn trăm năm thoát khỏi kiếp người
tình cờ sinh ra, tình cờ để lệ rơi
ta hoá kiếp vẫn chỉ là sương trên lá

thiên hạ ngoài kia ngày đêm hối hả
tìm cho nhau những khoảnh khắt cuộc đời
ta cùng chữ câu vật vã
tìm lại chính mình trong thương nhớ khôn vơi ...!

may 05, 2021


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...