Thứ Năm, 20 tháng 5, 2021

Tôi Yêu Nỗi Buồn Của Em


 

Tác giả: Cv

 

Em có nỗi buồn hóm hỉnh chẳng chia ai
Giấu thật sâu nơi tận cùng ký ức
Một đời nghiêng nghiêng - chênh vênh bên bờ vực
Ngã vài lần, lại đứng dậy - phủi tay!

Em có mối tình bí ẩn chẳng ai hay
Cất thật sâu tận cùng con tim - vỡ
Một đời bơ vơ - tả tơi theo nỗi nhớ
Yêu một lần, hồn bạc trắng - như mây!

Còn nửa hồn, em xơ xác - như cây
Tháng mười thôi, đã tiễn mùa Thu chết
Tình sử vài trang, vội xuống dòng - chấm hết!
Lời tạ từ đắng ngắt: cho tôi!

Em có nỗi buồn hóm hỉnh chẳng chia đôi
Tôi, thằng bé, theo em đòi buồn - như đòi kẹo
Treo trên cây, tôi làm chiếc lá - héo!
Liều yêu em, phải làm xiếc một thời!
Liều yêu em - xem nhẹ một đời tôi!

Vắng em rồi, ngửa mặt, gọi - buồn ơi!
Kìa tóc mùa Thu xếp trên đường - như lá
Này em hỡi có khi nào thấy lạ
Khi chiếc lá - tôi - rụng xuống chân người?

CV

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...