Thứ Năm, 27 tháng 5, 2021

trăng và mình ai đơn độc hơn ai ?




RONG CHƠI!...

 

Gặp nhau quên hết đất trời!...
Mê say ta viết, mặc đời đa đoan!
Buồn, ta buông thả đôi hàng...
Khi vui...sảng khoái cất vang tiếng cười!
Cuộc đời, nhẹ gót rong chơi...
Ngao du cho hết kiếp người bể dâu...

 

27/5/2021
Ngày xưa
 


đêm nghe tâm sự ngàn sao
qua vạn kiếp vẫn ngọt ngào viên mãn?
trăng một cõi, khuyết tròn năm tháng
cô đơn không khi soi bóng cùng mình ?

đêm vẫn lặng thinh
đường trần đó sớm chiều ai bầu bạn ?
người ngang qua chữ câu không còn vẻ ngày thường bình lặng
duyên nợ gì sao đêm lại chờ mong ?

ta lạc cuộc đời vào cõi mênh mông
nơi nắng gió hiện hình qua từng câu viết
nơi ký ức không phai,
ngàn sau chẳng bao giờ chia biệt
cõi vô ưu có phải là đây ?

chờ người ..! câu chữ bỗng nhiên say !
niềm mong nhớ quá tầm thường nên không nói ..
đêm tự hỏi
trăng và mình ai đơn độc hơn ai ?

may 27, 2021



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...