người bao bận vì ta phiền lụy
như nhớ thương, lại chẳng nhớ thương
ta cứ đến, rồi đi ...lại chẳng thèm làm tri kỷ
gần đôi giây ...lại cứ phải chia đường
tại lòng ta cứ vì nắng mà vương
mưa đôi chút cũng phiền lòng bao bận
mây đổi sắc thôi, lòng ta cũng mấy lần hờn giận
gió cuốn trăm chiều nghiêng ngã con tim
ta thử dặn lòng lặng lẽ cùng đêm
nghe tiếng thở của thời gian mà ru mình vào giấc ngủ
ta chẳng cần một nỗi nhớ
để phiền lòng mấy bận mùa sang
ta chẳng cần tình của nhân gian
sao cứ để lòng mình vô tình vương nhớ
chiếc lá rơi thôi cũng khiến lòng ta trăn trở
giấc đêm về cứ ngồi đó nhớ trăng ....
jun. 03, 2021
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét