ta cứ đợi ,
và ngày cứ trôi lặng lẽ
biết trăm năm đã chẳng một câu chờ
ta đôi lúc vờ như mình rất trẻ
ôm nỗi sầu cùng trăng rụng vào thơ
ta cứ đợi,
trăm năm trôi qua mất
nguyền ba sinh chưa kịp tỏ lòng riêng
mai ta lạc giữa hai miền hư - thực
hỏi tình mình còn bao bận nghịch duyên ?
ta cứ đợi,
người trăm năm không đến
ta trăm năm - hoá đá với thời gian ?
mai ngoảnh lại tìm mình trong dĩ vãng
vẫn là ta chờ mãi bóng tình lang ?
2022.06.12
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét