"cái nhớ về nhau êm dịu mong manh
cả gió mùa thu cũng làm tim run rẩy "
Trong ngăn ký ức của tôi ..... có một dòng lưu niệm ..., một nỗi nhớ rất riêng ...
Có một dạo, anh miệt mài ngồi đó, ráp từng nỗi nhớ thành tiếng hát lời ca ...anh khàng giọng hát để tôi nghe sao ? ....Có thể là không ....nhưng tôi đã lưu vào ký ức để những lúc bình lặng như thế này, với một tách cà phê trên tay, với dòng nhạc dịu dàng êm ái ...Anh hát, tôi nghe ...dòng đời vẫn chảy ...mặc dù ký ức đó muôn đời chỉ riêng mình tôi ghi nhớ ...
"có tình yêu nào vĩnh viễn không phai
có nỗi nhớ nào không nhạt nhoà cùng năm tháng "
Tôi đã viết thế ...và anh đã khàng giọng ngâm nga ...và tôi đã trộm cất vào ký ức của riêng mình ...
tôi viết về một nỗi nhớ
anh cất lời ngâm nga ...
phía tôi ngập tràn ký ức
ngày xưa đã nhạt nhòa
....
"người đàn ông trong anh xấu xa
người đàn bà trong em ngốc nghếch
hai con tim cùng đi lệch
đoạn đường mai sau là những bão giông
đoạn đường mai sau là những hoài mong ...? "
.....
Để rồi một ngày ...tôi chọn lãng quên ...anh thang thang cùng mây gió với cây đàn tình tang ...anh cất lời ca ...
....
chỉ biết một ngày không có em
lòng cuồng điên nhớ nhung
chỉ biết một ngày không có nhau
lòng mình như quắt quay ...
....
Nỗi nhớ có thật "cuồng điên " đến thế không anh ? Hay chỉ đơn giản là một nốt lặng ....để ký ức muôn đời ở lại bên tôi ...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét