Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2024

2024.05.11 @9:53AM

 Con gái đã lớn, nên cần có giấy tờ tuỳ thân, một hôm con gái về nhà nhăn nhó bảo :


- Mẹ biết không, con không được phép hiến máu đấy ?


Mình hỏi thì nó bảo :


- Người ta bảo con không có giấy chứng  minh ..!


Mình cười, thế là hôm thứ tư (2024.05.08) mình xin nghỉ để làm vài việc vặt và chở nhóc đi làm giấy tời ...


Khi vào cửa , nói với họ là mình cần gì ..xong họ đưa cho một con số , và bảo ngồi chờ đến khi được gọi . Số của mình là D214 , mà lúc đó thì đang gọi số D196 . Mình ngồi vừa nghe nhóc kể lể, vừa lấy game ra chơi ..mình cũng khá thích game, ngày xưa thì rất thích, bây giờ thì quẹt quẹt vài cái ở những khi phải chờ đợi . Nhóc phàn nàn bảo :


- Sao mẹ không chú tâm gì cả, mẹ chơi game rồi người ta gọi sao nghe được 


Mình cười ngất bảo :


- Ui con gái, đây là trách nhiệm của con mà, mẹ chỉ là người kiểu như hầu cận ấy, mang con đến đây , còn việc của con là nghe số và đi đến chổ đó làm giấy thôi ...mắc gì mẹ phải để ý chuyện dùm con chứ ...!


Nhóc lại nhăn nhó phàn nàn linh tinh ..mình cười hỏi :


- Đừng nói với mẹ là con đang hồi hộp chờ đợi đấy nhé !


- Thật sự chờ đợi rất căng thẳng ạ !


Mình cười, nhưng rất hiểu ..tuổi trẻ là cái thứ gì đó rất vô lý, đợi cũng căng thẳng, chờ cũng hồi hộp, bước vào chổ đông người cũng thấy ngại , cả giọng nói cũng lạc đi ...Xong mình lại cố tình chọc :


- Cần gì phải hồi hộp và căng thẳng chứ, con có thể chia khoảng cách, thấy không bây giờ là số D200 rồi đấy, con có thể ước tính bao lâu sẽ đến số của con , còn nữa , con cũng có thể ước tính được con đến quầy số mấy ....


Nhóc lại một phen cằn nhằn ...


- Mẹ biết con rất tệ trong việc tính toán thời gian mà ..


Mình cười bảo :


- Tệ thì tập, không tập thì ráng chịu ạ !


Sau khi làm giấy tờ, mình ghé nhà hàng Tàu mua một con vịt quay mà nhóc thích nhất, rồi lên xe về . Nhóc lại bảo :


- Mẹ con cần đi ...


Nhóc ra vẻ như rất không chịu nỗi , mình bực bội nói :


- Lúc trong nhà hàng sao không đi ..phiền thế ..!


Mình nhìn sang bên cạnh thấy tiệm Home, nên bảo con gái vào đó, rồi ra liền, mình chờ bên ngoài . Nhưng lại nhớ mình cần mua một cái mền mỏng, nên thôi đi cùng con bé .


Sau đó hai mẹ con đi dạo xung quanh, nhóc thấy một cái gối nho nhỏ, rất thích , nên muôn mua , mình xem giá rồi bảo :


- Đắc quá ạ !


Con gái bỏ lại , nhóc thường không nằng nặt đòi cái gì, thích cái gì nhóc hỏi mình một câu là :


- Mẹ xem giá này có rẻ không, con có nên mua không ?


Sau khi từ chối nhóc, mình thấy nhóc có vẻ tiếc tiếc, thôi kệ ..mình bảo nhóc mang ra tính tiền ...


Ra đến xe mình bảo :


- Đi vệ sinh thôi mà tốn mấy chục, mắc ghê !


Con gái nghiêm mặt nói :


- Con hỏi rồi, mẹ đồng ý con mới mua, sao bây giờ mẹ lại trách con ...


Mình chọc bảo :


- Ở vị trí của mẹ, là luôn luôn đồng ý cho con, vì đó là trách nhiệm cũng là chứng tỏ mẹ không bạc đãi con ...ở vị trí của con . thân làm con phải biết nỗi lòng của mẹ, bổn phận con là không nên đòi hỏi bất cứ cái gì ở mẹ, dù mẹ bảo là sẽ mua cho con, nhưng trách nhiệm và bổn phận của con là luôn luôn phải trả lời , không, con không cần ạ !


Sau khi nghe mình giảng giải, con bé trề môi một khúc, con mắt liếc mình một cái thật dài, và phán một câu :


- Trời ạ, mẹ có cần phiền phức thế không ? Giữa con và mẹ mà còn chứng tỏ mấy thứ vặt vảnh ấy sao ? Mẹ thử nói rằng không, không nên , xem con có dám đòi không ạ !


- Nhưng đôi mắt của con phát ra mấy thứ tia sáng gọi là "ao ước " ấy ...


-Thì tại con thật sự thích món đó mà ..!


- Ừ thì  mẹ biết nên mua đó


- Nhưng bây giờ mẹ lại phàn nàn 


- Ừ đó là mẹ mà, con không thích nghe thì trả món đồ ấy lại ...!


Con bé như chịu thua, ấm ứa, lại ôm chặc món đồ mới mua vào ngực .. Mình lại chọc


- Sao hết biết trả lời rồi sao ?


- Con ấm ức mà !


Mình chọc thêm :


- Đúng là não ngắn , bao nhiêu đó cũng không biết đối phó ...! Tệ thật !


Thế là nhóc lại phàn nàn, lại tranh cãi ...! Mình thích chọc cho nhóc phơi ra hết mọi hiểu biết để tranh luận, rồi nhóc lại hỏi :


- Sao mẹ cứ chọc con thế ?


- Bây giờ mẹ chọc con cho vui, cuộc đời thì sẽ chọc con thật đấy, lúc đó chỉ biết khóc ..!


- Mẹ bi quan thế ?


- Không phải bi quan, mà đó là thực tế ..! 


Thế là nhóc lại thao thao bất tuyệt về mọi thứ ...! Mình chỉ biết thở dài , hy vọng nhóc là phiên bản tốt hơn của mình, thông minh hơn mình ..! Hy vọng thôi ..!









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.07.27 @2:32 PM

  Lại là tình yêu...! Mình lại phải tự hỏi một câu: "- Là cái quái gì thế...?" Mình chỉ thích ngắm nhìn cuộc sống, muốn thấy mặt t...