Thứ Ba, 2 tháng 8, 2005
anh cứ khen
anh cứ khen ....để lòng em bối rối
đâu phải đôi mươi mà má ửng hồng
nếu ai biết chắc sẽ cười em lắm
lớn rồi mà ...ơ mắc cỡ quá ! khi không ...
ừ ai biết vì đâu anh hở
chuyện trời trăng ..mưa gió ..của đời
em cũng chẳng hiểu vì đâu nữa á ..!
chuyện của lòng, chuyện của tuổi ....ba mươi ..!
mà anh ạ ...! nắng khi không vàng đẹp quá
và mùa thu đang sắp sửa sang ...
hay ta cứ giả vờ yêu anh nhé
để thu này không có kẻ lang thang ...
nơi anh ở có gần biển chứ ?
đùa dùm em con sóng được không ?
và cứ tưởng trên ghềnh đá cội
có đôi nhân tình ....
ừ nhỉ ...
đang hôn !
- diên vỹ - aug. 02, 05
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô đơn trong tĩnh lặng
Nỗi cô đơn và sự trống trải dường như đã khắc sâu vào linh hồn ta tựa một dấu ấn vĩnh cửu, chẳng thể phai nhòa, mà cũng chẳng muốn xóa bỏ. T...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
Có thể tôi là người ...dễ tính ...! Bạn cũng có toàn quyền bảo tôi là khù khờ ...! Nhưng đối với tôi ...niềm vui không phải là được vinh dự ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét