Thứ Ba, 19 tháng 7, 2005
trễ muộn
em yêu anh
ừ em yêu anh
chắc có thể mà cũng là không thể
ta gặp nhau quá trễ
nên hai mình thành những kẻ tội nhân
xin tia mắt kia đừng đến quá gần
e tim sẽ không giữ điều trong sạch
hãy cứ chia khoảng cách
để da thịt buồn không dệt mộng ái ân
xin dạ lòng đừng quá bâng khuâng
đừng nhơ nhớ, đừng thương thương người lạ
nhưng liệu mình tránh được sao anh hở
khi biết rằng tim đã hướng về nhau
mình sẽ đau
người sẽ đau
lẽ nào anh - em nhẫn tâm đến thế
ừ ta gặp nhau quá trễ
nên thương yêu thành tội lỗi muôn lần
em cố ngăn
anh cố ngăn
nhưng liệu ta có vững lòng vững dạ
hay cố tình vấp ngã
để âu sầu vây vướng về sau
buổi chiều con nắng nghiêng chao
em đơn độc tìm về với biển
vẫn một màu xanh quyến luyến
sóng lòng em hay sóng của biển khơi ?
ước một lần làm sóng, sóng ơi
để thoát kiếp tục trần nhân thế
và cũng để
không muộn màng yêu những cái chẳng thể yêu ...!
- diên vỹ - jul. 19, 2005
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô đơn trong tĩnh lặng
Nỗi cô đơn và sự trống trải dường như đã khắc sâu vào linh hồn ta tựa một dấu ấn vĩnh cửu, chẳng thể phai nhòa, mà cũng chẳng muốn xóa bỏ. T...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
Có thể tôi là người ...dễ tính ...! Bạn cũng có toàn quyền bảo tôi là khù khờ ...! Nhưng đối với tôi ...niềm vui không phải là được vinh dự ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét