Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2005
biết đến bao giờ
chú bảo yêu, nhưng nhỏ hỏng có tin
nên đau khổ in hằn trong đáy mắt ...
(giả sử ...như lời chú là sự thật ...)
ơ mà không ...gian dối sẽ hay hơn ....
chưa chi mà con nắng đã dỗi hờn
nên đêm xuống , trời không trăng làm bạn ...
buồn á chú .... cứ ngày ...rồi sang tháng ...
năm qua năm ...chồng chất những nhớ thương ...
- nhỏ bây giờ ....vẫn khoẻ ..vẫn bình thường ...?
câu chú hỏi ...nhỏ gật đầu ..im lặng ...
có những nỗi lòng biết làm sao nói đặng ...
nên đành thôi ...cứ để mặc lòng đau ..
- giá như mà ...mình được ở cạnh nhau
- để ....chiều xuống mình ...cùng đi dạo phố ...
điều chú ước ....nhỏ cố tình giả bộ ...
nhưng cũng nghe tim thấp thỏm niềm mơ ...
tháng hạ qua rồi, thu trụi lá ...bơ vơ
đông đang đến chú nghe lạnh lòng chứ hở ...
biết đến bao giờ mùa hạ xưa vơi nhớ ...
cho đôi lòng thôi gánh nặng ưu tư ...
- diên vỹ - nov. 04, 2005
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khoảnh khắc chưa dứt
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
-
1. Nếu lật lại thời Tam Quốc, ta không cần biết đúng sai của thời đại ấy. Câu hỏi luôn mang theo trong lòng ta là: vì sao một người nhìn thấ...
-
Thứ Sáu, ngày 1 tháng 8 năm 2025 Trong chuỗi ngày xoay vòng giữa đơn hàng và thư từ, giữa những trách nhiệm chồng chất và những câu hỏi chư...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét