Thứ Năm, 17 tháng 11, 2005

mong một ngày ...






anh hỏi về tình yêu
ta lặng nhìn con phố
đâu phải tương ngộ nào rồi cũng kết thành đôi ...

anh buồn ..- ta đơn côi
vòng tay tuy ấm , nhưng mùa đông rồi anh ạ !
lạnh lòng không hở ...?
khi nhớ về chuyện của ngày qua ...


trái tim của anh, trái tim của ta
những vết sẹo biết bao giờ lành lặn
tạm mượn bờ vai và chiếc hôn hàng gắn
mong vết sẹo lòng bớt đau nhức vào đông

- em yêu anh không ?
ta gật đầu ...(giả dối ..)
- anh yêu em không ...(tự nhủ thôi, chớ ta nào dám hỏi ..)
vì câu trả lời ...thế nào rồi cũng giả dối ...như nhau ...

những chiếc hôn chứa lắm niềm đau
của tình trước, tặng tình sau làm kỷ niệm
vị đắng cuộc đời ta thay phiên thử , nếm ..
mong một ngày tim chay đá ..chẳng còn đau ...



 - diên vỹ - nov. 17, 2005

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...