Thứ Năm, 17 tháng 11, 2005
nụ hôn hờ ...
anh khóc ...
giọt nước mắt của đàn ông ...
chắc hẳn anh vô cùng đau đớn ...
ta sợ lau ...rồi tim vương nợ ...nên thôi ...
có một lần ....môi lại tìm môi ...
ừ vô ý ...hay cố tình anh hở
ngọt ...hay đắng ...mà sao lòng bỡ ngỡ
giây phút này ...có gây nợ nhau không ?
mây trên ngàn vẫn mãi kiếp đi rong
như tình ái ta chưa tìm ra bến thật ...
anh hôn ta ....vì men say ngây ngất
hay vì nhớ người ...nên mượn tạm để giải khuây ..?
ta cứ giả đò như cô gái thơ ngây
chưa hề niếm vị đau cuộc sống
vậy mà ... vô tình ...có một lần ta trông ngóng
nụ hôn hờ ....
ừ chắc cũng chỉ để giải khuây ...
diên vỹ - nov. 17, 2005
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô đơn trong tĩnh lặng
Nỗi cô đơn và sự trống trải dường như đã khắc sâu vào linh hồn ta tựa một dấu ấn vĩnh cửu, chẳng thể phai nhòa, mà cũng chẳng muốn xóa bỏ. T...
-
ta bỏ mùa thu, người bỏ cuộc chơi có gặp lại cũng hoá thành rất lạ tim bây giờ có là sỏi đá mùa có sang, ta có mặc mùa sang ?
-
Có thể tôi là người ...dễ tính ...! Bạn cũng có toàn quyền bảo tôi là khù khờ ...! Nhưng đối với tôi ...niềm vui không phải là được vinh dự ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét