Ơ ...lại là một bắt đầu mới ...!
Phải chăng đó là cái bệnh..... bệnh của ta...bệnh của người ghiền chữ....?
Không biết á...! Nhưng ta biết, bắt đầu nào cũng rất dễ thương.... !
Không biết á...! Nhưng ta biết, bắt đầu nào cũng rất dễ thương.... !
Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét