Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2021

nỗi nhớ chẳng thèm nghiêng



nỗi nhớ không còn rơi ở kẻ tay ....
ngọn gió không thèm lùa qua làn tóc
mình ta với chữ câu  khó nhọc
có viết thế nào ...nỗi nhớ cũng chẳng thèm nghiêng

ta đóng băng con tim, xóa những ưu phiền
theo năm tháng tim không còn biết nhớ
chữ câu bỡ ngỡ
rơi giữa lưng chừng ...hỏi có biết đau ?

ta chẳng cần một nỗi nhớ tồn tại nghìn sau
ta chỉ muốn một phút giây ngắn ngủi
để như bây giờ,
nhìn mây bay -  gió thổi
tự hỏi lòng ....còn biết thương yêu ?

nhìn đời trôi qua sợi nắng chiều
lòng như hiểu , 
nhưng vờ như chẳng hiểu
chẳng còn nhớ mong,
chẳng còn nghe nỗi lòng trống - thiếu
hỏi câu chữ bây giờ ...còn viết được nữa không ?
 
mai tìm cho mình một dòng sông
để thương nhớ tìm về cùng biển rộng
để cảm thương từng mảnh đời rất mỏng
để chữ còn có cớ buồn - vui ...!

apr. 23, 2021


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...