biển ngoài kia còn bao lần dậy sóng
trăng ở trên ngàn đã ngủ say chưa
anh một bóng đi về vùng ký ức
hỏi lòng anh quên được ngày xưa ?
ta vô ý rớt đôi dòng nước mắt
bởi ngày mai duyên số đã định rồi
nếu ta biết dại khờ hơn một chút
để tình yêu có cớ phai phôi ...
ta bỏ lại biển xưa cùng trăng ngọc
anh vẫn một mình mang ký ức xa xôi
nếu ai hỏi đã bao giờ ta biết khóc
trăng hiểu lòng, sóng còn vỗ nữa hay thôi ?
xưa nắng đẹp, nghìn năm nắng còn đẹp
ta đổi thay ....tia mắt nhuốm phiền ưu
hồn của gió còn bay về biển rộng
tìm chút hương yêu sót lại trong thơ ...
2022/02/07
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét