ta một kẻ bên đời ngủ quên trong mộng
khi giậc mình, nhân thế đã sang trang
ta lạc lõng cả trong miền ký ức
nhặt chút sầu rơi vẽ lại trần gian
ta có đến nơi tận cùng trời đất
hát cùng biển - mây điệu khúc tương tư
người mấy bận về ngang dĩ vãng
muộn phiền ta theo gió lạc vào thơ ...!
ta bỗng khóc ....!
như mây trời rơi lệ
người động tâm vẽ một lời nguyền
ta khờ dại, như con thiêu thân lao vào lửa
giải một lời nguyền ....
có phải trăm năm ?
2022.05.10
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét