Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2022

trở lại cùng mình



trở lại cùng mình giữa những hư vô

đời vẫn thế nghìn năm không đổi

mùa vẫn rơi, lá vàng bay vội

con đường nào sợi nắng chùng chân ?


ta và anh giữa những bâng khuâng

vùng ký ức đã hoá thành tro bụi

còn lại nơi đây hai khoảng ngày và đêm tối

chông chênh một đời nỗi nhớ đi rong


anh có còn yêu nữa hay không

đời vật vã những vần thơ đã chết

thu đến rồi đi, năm dài rỗng tếch

ta chờ đợi gì ở giữa nhớ - quên


diên vỹ

2022.11.06

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Khoảnh khắc chưa dứt

Có những ngày, ta tưởng mình đã thôi nhớ. Vậy mà chỉ một dấu chấm xanh nhỏ bé, một dáng lưng bất chợt lướt qua, hay một ánh mắt khựng lại nơ...