Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2006

05.05.2006 07:36:11

 


Hôm nay chẳng làm sao học bài được. Trời đêm qua mưa nhiều lắm, đến sáng mà vẫn còn mưa nên ta chẳng thể chạy bộ được, thế là quấn chăn ngủ đến hơn 8 giờ mới dậy. Mở máy lên học đâu được đôi phút thì thấy buồn buồn. Vào nét thì có một cậu nhóc gởi đôi dòng làm quen. Ừ thì quen. Nói chuyện trời đất một hồi, ta đi học bài tiếp. Nhưng lại chẳng thể nào học được, lại on line.

Lâu lắm rồi ta không gặp em, có thể là hơn ba tháng thì phải. Thế là tự dưng được tin nhắn của em, ta mừng lắm, hai chị em trò chuyện mây mưa, trăng gió, từ chiến tranh sang lịch sử, từ lịch sử sang hiện đại, từ tình yêu đến....tình không đâu. Ta hỏi em:

- Thế khi nào em định lấy chồng...?

- Hong biết á chị

- Vậy giờ em có bạn trai chứ?

- Ai mà thèm em.

- Sao lại hong thèm.

- Chắc em làm les. quá chị ơi.

- Trời đất! Ừ mà có khi chị mơ thấy mình yêu con gái đó. Thế giờ em muốn thử với chị hong?

Cô nhóc la trời quá chừng.....bảo ta là bà chị dạy hư em út.

Ừ! Tại chán quá mà!

Ta kể cho em nghe về những chuyện tình không đâu, về những cuộc đi chơi đây đó....! Cứ thế, hể gặp em là ta kể. Mà hong biết sao em cũng thích nghe. Lạ.

Cô bé ấy nhỏ hơn ta đâu chừng vài tuổi. Có cái tên y chang tên ta. Có lẻ cùng tên nên con người hay thích một cách đặc biệt và cảm thông nhau hơn không? Điều đó ta chẳng biết, chỉ nhớ là lâu lắm, hình như 3 năm về trước thì phải. Lúc ta còn ở trang web MT. Cô bé không biết trục trặc gì đó không vào web được và gởi tin nhắn cho ta. Rồi sau đôi lần gởi thư ta và cô bé hẹn nhau vào chat cho vui. Và cứ thế. Cô bé mến ta một cách rất đặc biệt, và ta cũng thế. Cô bé bình thường hơn cả những cô bé bình thường khác. Có nghĩa là...người ta vào net, ít nhất cũng biết viết đôi câu thơ hay vài mẫu nhật ký, cô bé thì không biết gì cả....cũng không thích gì cả. Cô bé chỉ..... thích ta.

Mùa Giáng Sinh rồi, ta lạc mất địa chỉ của cô bé, thế mà cô bé vẫn gởi cho ta một tấm thiệp. Dễ thương làm sao.

Đã hết mùa hè này sang đến mùa hè khác đến, ta hứa sẽ bay sang thăm cô bé, thế mà tới bây giờ vẫn chưa thực hiện nổi lời hứa ấy. Có lẻ năm tới. Ta nghĩ vậy. Ừ, để sang năm ta ráng thử xem. Chứ hỏng lẽ hứa hoài mà hong đi thì cổ cô bé chắc dài mất quá.

05.05.2006

diên vỹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.06 @ 7:55 PM

Bây giờ mình mới thấm thía một câu " làm con bất hiếu nhất là không có đủ tiền để lo cho cha mẹ khi về già .." haizzz ...nếu biết ...