Những lúc như thế này, mở một bài hát ...nghe từng lời ca dạt dào thắm thiết từ một giọng hát trầm lắng ...ưu tư chợt tan ...
Lời bài hát như tâm sự của người gởi lại cùng ta ...dù rằng ...ta biết trên đời này chẳng bao giờ có thật một thứ tình cảm dạt dào và sâu lắng đến vậy, dù rằng có thể có ...nhưng tiếc rằng ta chưa đủ may mắn để tận mắt nhìn thấy .. ...Trong thế giới của ta ..chẳng ai lại vì ai mà trọn đời trọn kiếp gắng bó đến thế đâu ...chỉ có lời ca ...lời ca là vĩnh hằng , là trường cửu ...lòng người thì không ...bởi những kiếp người ngang qua đời ta ...điều đã bị tước đi tất cả tấm chân tình của họ ....hoặc dù có, khi ta vừa chạm vào nó cũng hóa khói bụi hư vô và tan biến ngay trước khi ta cảm nhận được .
Cuộc sống này có đôi lúc phải tự mình gạt lấy chính bản thân mình ...tự mình phải tạo ra một định lý để tin vào đó ..và vững lòng bước tiếp ...
Lời của bài hát ru ta vào giấc mộng, giọng âm trầm lắng đó xua đi bao nỗi phiền muộn và thất vọng trong lòng của ta ....cứ như là lời tỉ tê tâm sự của một nhân tình nhắn gởi cho ta qua thinh không .....chỉ tiết là ...người ấy vạn nghìn năm không có thật ... thế mà ta vẫn đợi ....hình như ta đã dùng gần một kiếp của mình để đợi một thứ mong manh huyễn hoặc ấy .....
Bản nhạc ấy ta nghe đã đến vạn lần rồi ...thế mà mỗi khi bắt đầu ta lại chẳng thể dứt ra được .....cứ nghe đi rồi lại muốn nghe lại mãi ....
Ta chẳng mong mỏi, chẳng ao ước ...ta chỉ muốn tự mình an ủi lấy mình trong những lúc như thế này ....Chỉ hy vọng bản thân mình có đủ nghị lực, sức mạnh để vượt qua .....
Ta chẳng ngại đêm dài, chẳng lo ngày đơn lẽ ...thế mà có đôi lúc vẫn có một chút ưu phiền vướng bận lấy mình ....ta như cố tình giam mình trong khoảng trống mông lung ấy ....
Dường như một kiếp người cũng sắp tan trong nỗi nhớ vô bờ của lòng ta ...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét