Mùa này nỗi nhớ cứ ùa về như lá rụng ngoài sân ...nhiều lúc tự mình cảm thấy hoang mang vì nếu như những ngày tháng sau này không còn nỗi nhớ tồn tại, mình sẽ ra sao ? .... Mùa đông cũng đang về rồi đấy, cái khí lạnh cùng với hơi thở của những đêm cuối thu thật khiến người ta tương tư đến lạ ....ly cà phê trong tay vẫn ấm ...người thì ngày lại càng xa ....khi ta lướt ngang qua ...đời vẫn lặng im trôi về một phía ...ánh mắt ấy, nụ cười ấy ....lại chẳng phải là anh ...! Ta lại cùng thu trôi nhẹ nhàng vào quá khứ ...nơi ta chưa hiểu nỗi lòng của chính mình ...nơi ta chẳng hề nhận ra anh ....thế là năm tháng lại điềm nhiên đi đến, riêng nỗi nhớ của ta cứ lạc lối tận đâu đâu ....
Lại vô tình bị một giọng âm vương víu ....! Tiềm thức của ta lay tỉnh ...đúng là giọng âm ấy ...nhẹ nhàng, sâu lắng ....như ngọn gió mùa thu lướt ngang ...như chiếc lá lững lờ rơi ...như giọt mưa thu êm dịu ....Thế là ký ức của ta chợt nhiên quay lại ...Đêm tự dưng có sóng, có trăng ..giấc ngủ tự dưng ngọt ngào đến lạ ...cả ly cà phê trên tay bỗng nhiên hoà thành nỗi nhớ ....
Chỉ tiếc rằng giọng âm ấy ...cũng như nỗi nhớ của ta ...đời đời trôi vào nơi vô định ...kiếp kiếp ...chẳng tìm thấy nhau ...!
Lại một mùa thu lướt ngang ...trang ký ức của ta nhoà thêm màu nhớ ...!
mênh mông biển người
mênh mông nỗi nhớ ...
ta cùng thu ...
chưa gặp đã xa ...
trăm năm đó ai người hoá kiếp
nghìn thu trôi ..nỗi nhớ chưa nhoà ?
2023.11.06
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét