trần duyên
anh có về lại thăm vùng cát trắng
đêm trăng thanh có nhớ chuyện ngày xưa ?
ta như đã hoá thành sương khói mỏng
trăm năm trôi vô định giữa đời thừa
đêm ta thức, trăng nằm yên trên vách
gió ngoài hiên mang nỗi nhớ xa xăm
ta có lúc ngờ mình quên ký ức
tiếng thở của đêm nỗi nhớ âm trầm
ta vẫn sống giữa đời thừa cơm áo
nét son phai, thương nhớ vẫn chưa phai
anh có lẽ quên đường về dĩ vãng
nơi vô tình ta đã tự chuốc say
đêm vô vọng, ta tìm quên ký ức
anh bình yên ..? ta chẳng phút bình yên
bao nỗi nhớ vô tình rơi cùng gió
nhịp tim ta nghiêng ngã với trần duyên
2024.02.09
diên vỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét