Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2024

2024.03.10 @2:30 PM



 Thời trẻ, mỗi khi nhịp tim bị loạn, mình nghĩ ...đó là duyên, và ngày tháng tiếp theo điều bị nó chi phối ...!


Bây giờ, mỗi khi nhịp tim bị loạn, mình tự cười và nói với bản thân ..."rảnh quá nhỉ ..."


Vâng, cuộc sống bề bộn, do hậu quả của thời trẻ thiếu suy nghĩ mà ra ...nên tàn cuộc mình đành vật vã thu xếp ...! Xem ra mình vẫn còn may mắn hơn khối người ngoài kia, ít ra tàn cuộc vẫn còn xoay xở được ....Có người vẫn không thoát ra , có người chìm mãi trong giấc mộng của chính mình mà không tài nào thoát ra được  ...! Không biết mình thế nào, nhưng vẫn là bị rắn cắn một lần, sợ luôn cả sợi dây thừng ấy ...!


Nhưng cũng không phải là mình không bị rối loạn, một giọng hát, một ánh nhìn , một hồi ức ...tất cả vẫn thường xuyên rảnh rỗi quấy nhiễu mình ...Những lúc ấy , mình chỉ biết tự cười bản thân ...!


Cũng may công việc xung quanh luôn chiếm lấy hết thời gian của mình ...nên cả một ký ức cũng hình như đã bị mình quên lãng . Chợt có một người lướt ngang, quăng cho mình một câu chào ...! Nhịp tim của mình bất giác chạy nhanh hơn một nhịp ....


Ừ thì chỉ một nhịp duy nhất thôi, rồi  mọi thứ cũng trở lại bình thường ..như mặt hồ thu ...vô tình gợn sóng .., và rồi mọi thứ sẽ trình tự đi vào quên lãng ..!


Cảm ơn một câu chào của người lạ ..!


Cảm ơn một giọng âm tuyệt vời ..mà mỗi khi đối diện, mình không tài nào thoát ra được với ký ức của mình ...!


Mỗi ngày trong hành trình cuộc đời của người luôn chẳng có mình ....thế nhưng một giây phút nào đó trong cuộc đời của mình ..người luôn hiện diện ...! Nhịp tim của mình vẫn chạy loạn khi vô tình giọng âm ấy cất lên ...!

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.29 @2:15 AM

Chiều hôm nay sau khi đọc xong hồi thứ 75 của chiến quốc tung hoành rồi mà  thấy còn khoảng 2 tiếng nữa mới đi làm, nên mình ra vườn sau cắt...