Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2024

2024.03.15 @ 4:05 PM

 Lúc nhóc học lớp 6, được một cô giáo phát hiện là nhóc rất có khiếu vẽ ! Vấn đề này quả thật khó giải thích, đại đa số con nít thích vẽ loăng quăng, thích tô màu mè khắp mọi nơi ..., nhóc ngoài thích vẽ, còn rất thích đọc, khả năng đọc của nhóc từ nhỏ đã trên ba cấp so với những học sinh cùng lớp . Điều đó cũng chẳng có gì là ngạc nhiên, mình luôn nghĩ, chữ nghĩa rất quan trọng, chỉ cần đọc, hiểu đó là một bước thành công rồi, mình lại thích sách, thế là quanh nhóc luôn có rất nhiều sách ...Nhóc lại còn tuổi rất nhỏ, tương lai lại là một chuyện rất khác ...Nên bà giáo bảo nhóc có khiếu vẽ thì thôi cứ cho là nhóc có khiếu vẽ ...Lúc ấy nhóc bị thả vào lớp học nhảy, bà giáo đó qua tận lớp học nhảy xin cho bằng được để mang nhóc đến lớp vẽ, vì lý do mỗi lớp chỉ có thể có bấy nhiêu đó học sinh, bà giáo không có quyền thêm tên nhóc vào lớp của chính mình, nên đã điện thoại cho mình và giải thích rằng nhóc có khiếu vẽ, bà muốn nhóc được đào tạo đúng cách hơn, để nhóc có căn bản vâng vâng và vâng vâng, vấn đề là vì không thể thêm học sinh vào lớp được nữa, nên nhóc dù ở lớp vẽ, nhưng điểm vẫn là lớp dạy nhảy ... Mình suy đi nghĩ lại thấy cũng chẳng phải vấn đề gì lớn, hỏi nhóc thích gì, nhóc bảo chỉ thích vẽ, không thích lớp dạy nhảy, thế thì mình nói với cô giáo là chuyện điểm lớp không quan trọng, miễn nhóc thích thì đối với mình ok hết ...


Sang năm lớp 7 , khi họp phụ huynh, bà giáo lại nói với mình là bà phải luôn nhắc nhóc ghi danh lớp học vẽ ..v.v. ... Và thế rồi năm nào nhóc cũng học vẽ với bà, mãi đến hết cấp hai, bà cũng giới thiệu nhóc cho bà giáo ở trường cấp ba ... rồi năm tháng lại cứ trôi dần , trôi dần ...bây giờ thì nhóc đã lớp 11 .  Trong những năm tháng đó thì mình vẫn thấy nhóc cặm cụi vẽ ...mình không có một chút kiến thức về hội họa hay mỹ thuật, mình chỉ biết phán đoán đẹp với không đẹp dựa theo sở thích cá nhân, còn hỏi vì sao , mình không biết . Thậm chí cả những gam màu nóng lạnh vv.v. với mình cũng hoàn toàn vô nghĩa . Mình mù tịt về nó , và dù có mở bao nhiêu quyển sách đọc, nghệ thuật hình như không hòa vào được trong máu huyết của mình .


Và bây giờ, sang năm nhóc sẽ học lớp 12, vấn đề là nhóc phải chọn lựa tương lai thế nào, quyết định học đại học nào ...vv. mình hỏi thì nhóc lại đưa ra ba quyết định, vẽ, viết, và hoá học


Trời ạ, mình hỏi nhóc, viết và vẽ thì mình biết lý do, còn khi không lại có hoá học vào trong này, hoá học như một bộ môn trừu tượng ấy ...mình hỏi nhóc có định trở thành nhà pha chế chất độc, hay thuốc gì gì đó chăng mà đòi học hoá học ...nhóc chỉ cười bảo tự dưng thích thôi ...


Mình lại hỏi, nhưng điểm của bộ môn ấy nhóc tệ lắm mà ..có giỏi đâu mà đòi học ..


Nhóc lại biện giải trăm lý do ..., mình chỉ nghe thôi nhưng chẳng hiểu phải làm gì với những lý do lằng nhằng ấy ...


Cuối cùng, để cho nhóc đưa ra quyết định, mình phải láy xe hơn ba tiếng sang tận trường đại học ở thành phố kế bên, trường ấy là chuyên về nghệ thuật, vẽ, chụp ảnh, v.v.v. Và toàn bộ 4 năm học, họ chỉ chú tâm vào nghệ thuật, những môn như toán lý hoá đều không có trong chương trình . Dĩ nhiên mọi thứ bao giờ cũng có hai mặt ....Mình chẳng thể quyết định tương lai cho nhóc được, nên đành phải mang nhóc đến để xem nhóc quyết định thế nào ..


Sau 1 tiếng trò chuyện với người ở đó, quanh co qua lại mấy lần, nhóc khoe mấy bản vẽ và ý tưởng về những nhân vật mà nhóc tự tạo thì người tiếp chuyện và dẫn nhóc đi loanh quanh ấy có phần thích thú, bà ấy cũng nhiệt tâm chỉ ra những yếu điểm trong các bản vẽ của nhóc, đồng thời gợi ý thêm vài thứ nhóc nên làm để có thể đi sâu hơn với nghành học này ...


Sau buổi trò chuyện và thăm quan đó, nhóc nói với mình là quyết định học trường đó ...Mình chỉ cười ...


Dù sao cũng còn một năm nữa ...để xem nhóc có đổi ý không ..!


Nhóc thật sự không hiểu rằng mình chẳng có một ý nguyện gì với nhóc cả, thành công hay thành công cái gì cũng có hai mặt , cuộc sống này luôn là thế, bất luận bạn là ai, thì vất vã, phiền muộn luôn không hề khép cửa lại .....Và  mỗi lần gặp một ai đó, sau khi nhóc chào hỏi họ, giới thiệu bản thân rồi xoay 1 vòng quanh mình và nói :


- Đây là mẹ của cháu !


Sau câu nói ấy, nhóc cười rất hãnh diện, dường như cảm thấy chưa đủ, nhóc lại nói :


- Mẹ cháu rất giỏi ...


Mình luôn cười ngất và hỏi :


- Mẹ giỏi gì thế ...


Nhóc liệt kê ra toàn những thứ trên trời dưới đất ..mình đành quay sang người đối diện và nói :


- Trong mắt trẻ con, mẹ của chúng luôn là tuyệt vời ..Đúng không ?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.29 @2:15 AM

Chiều hôm nay sau khi đọc xong hồi thứ 75 của chiến quốc tung hoành rồi mà  thấy còn khoảng 2 tiếng nữa mới đi làm, nên mình ra vườn sau cắt...