Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2024

2024.03.23 @ 8:46 AM

 Hôm nay thứ bảy, ngoài trời lại trở lạnh nên mình lại dậy hơi trễ một xíu, tuần này có lẽ rất mệt, nên đã ngủ nhiều hơn một xíu , mở máy lên thấy tin nhắn của chị . Tin nhắn chị gởi tận ngày 18 tháng ba lận, nhưng vì mình ngày đêm bận rộn, đi làm về thì lăn ra ngủ, thường thứ năm mình mới mở máy lên, nhưng tuần này quá mệt nên mãi đến hôm nay thứ bảy mình mới chạm tới máy . Chị bây giờ đã 71 tuổi rồi ...! Mình gọi là chị vì chỉ quen trên mạng thôi, cứ năm lần bảy lượt hứa sẽ gặp chị, nhưng rồi lại chẳng bao giờ thực hiện được, từ lúc cuộc sống đơn giản, đến những ngày tháng phức tạp ...giờ thì chắc có lẽ chẳng bao giờ thực hiện được . Mình có rất nhiều lời hứa ...nhưng có rất nhiều lời hứa không thực hiện nỗi ....theo sách cổ thì mình đúng là tệ thật ..đúng không ?


Cuộc sống nếu nhìn theo góc độ phức tạp, thì nó quả là vô thường, những thứ càng theo đổi nó càng biến hoá ...càng mong mỏi, càng xa dần , nhưng nếu nhìn ở góc độ nhân sinh đơn giản, thì cuộc sống bình dị đến độ tưởng mình ngủ quên trong cuộc đời này, nếu không có vài thứ phong ba lặt vặt lay mình tỉnh giấc , có lẽ mình đã ngủ sâu tuy vẫn ngày ngày lập đi lập lại mọi thứ một cách vô thức ....


Lúc ấy, mình còn rất trẻ, tâm cao, khí ngạo ....nhưng không biết sao lại lọt vào mắt xanh của chị, chị bảo tính mình như chị còn  thời trẻ, nói chuyện lại rất hợp, nên hình như lúc nào cũng trò chuyện ..có khi trò chuyện vớ vẫn ....vậy mà ngày ngày cười cười, nói nói, để rồi năm tháng vụt qua thật nhanh, đến khi mình thật sự chạm vời đời, có rất nhiều thứ phiền toái lặt vặt, mình đã không còn trò chuyện với chị nữa ...hình như có khoảng thời gian cả mấy năm mình không vào nét , có thể vào loanh quanh xíu, nhưng không đụng tới email, không vào chát nữa, đến nổi mình không ngờ yahoo chát đã bị xoá sổ mà mình cũng không biết , đến khi vào tìm lại thì nó biến mất, google mới biết là đã bị xoá ...



Thanh xuân của mình cứ thế bay đi ...! Cuộc sống cứ thế vèo qua một cách vô thức ...


Lúc ấy biết hờn dỗi, biết giận dữ, biết bị xúc phạm, biết yêu thương, biết nhung nhớ ...và hơn nữa ...biết mơ ước ...


Còn bây giờ, bình lặng đến nỗi không biết dỗi, chẳng biết hờn, yêu thương nhung nhớ cũng nhẹ dần đi ...mơ ước thì hoàn toàn không, vì mình nghĩ, mong gì cứ bắt tay vào làm thôi, lên kế hoạch và cứ theo đó mà làm, mắc gì phải ước .... ! 

 

Lúc còn trẻ nếu chổ làm không phù hợp, cứ đi làm chổ khác, người mình không thích, cứ tránh đừng gặp ...những kẻ xấu tính, có thói lợi dụng thì càng xa càng tốt ...


Bây giờ thì nếu ở chổ làm không phù hợp, tìm hiểu xem vì sao mình không hợp, hay có lẻ khả năng của mình không đủ, để rồi nhận ra ...à hoá ra mình hơi tệ nhỉ ...thế là tự thay đổi một xíu, tự học thêm vài thứ và tìm hiểu xem boss thật sự muốn mình hoàn thành việc như thế nào ...cuối cùng mọi thứ đơn giản đến độ chẳng có gì là không phù hợp, cái giới hạn là trí của mình thôi ....cái này cần thời gian học hỏi ....nên chẳng thể nói là công việc không phù hợp, mà là mình trí hơi cạn một xíu ...


Trong công việc, chính vì không đặc kỳ vọng, không mong mỏi điều gì, mà chỉ cặm cụi làm công việc của mình một cách hoàn hảo, nên hình như không có chuyện gì không như ý nữa , sai thì sửa, không tốt thì làm cho tốt ...


Có lần nhóc Deshae nhắn nhó với mình rằng hình như Shun có vẻ rất không thích cô bé, mình hỏi thì cô bé bảo có lần gặp bạn trai của Shun, anh ấy cười cười và chào hỏi cô bé, Shun đi tới liếc bé một cái . Nghe nhóc kể xong mình cười ngất . Bảo với nhóc đó là phản ứng bình thường mà, nhóc phải hiểu chứ ...miễn nhóc vạch ranh giới rõ ràng là được, còn đám đàn bà đó không thích nhóc, ghen tị với nhóc, nhóc phải lấy đó làm hãnh  diện chứ, vì sao lại biến nó thành phiền toái cho riêng mình ..có phải lòng nhọc quá  không ?


Boss đưa cho mình account để mua những đồ lặt vặt cho mọi người dùng, như giấy, viết, và tất cả những thứ cần thiết liên quan đến công việc , nên ai cần gì cũng lại bảo mình mua . Mình lại thấy có một sự thật rất lạ, tiền là của hãng, mình chỉ mua những thứ họ cần, thường họ cần gì mình hay bảo là vào web site đó, chọn thứ phù hợp, xong gởi link cho mình ....Thường thì mình không mua ở cuối tháng, vì phải gởi report cho boss, nên nếu đặt hàng ở cuối tháng, sẽ nhận được ở tháng tới , tính toán phiền phức, nên khoảng tuần thứ ba của mỗi tháng là mình không mua . Đó là luật duy nhất của mình , còn ngoài ra ai muốn gì nếu những thứ có vẻ hơi dành cho cá nhân một xíu, thì mình bảo họ đi nói với boss , chỉ cần chị ấy đồng ý, mình sẽ mua ngay ....vậy đó , đơn giản là thế , mà hễ mỗi khi mình nhận hàng, mang đến cho họ, y như là mình mang quà cho họ , họ rất vui ..., còn cảm ơn rối rít nữa chứ ...! Con người đúng là lạ, tiền của hãng, họ nên cảm ơn hãng, mắc gì cảm ơn mình , nhưng khi mình nói , thật sự biết ơn hãng và công việc của mình, thì họ nói mình điên ..., ai lại có thể yêu thích hãng và công việc chứ ..mình nói rằng vì hãng mang đến cho tôi tiền bạc để trang trải cuộc sống, tôi không mang ơn nó, thế tôi mang ơn ai ? ....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.29 @2:15 AM

Chiều hôm nay sau khi đọc xong hồi thứ 75 của chiến quốc tung hoành rồi mà  thấy còn khoảng 2 tiếng nữa mới đi làm, nên mình ra vườn sau cắt...