Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2006

chuyện.....đời thường....! 19.05.2006 23:18:22

 


Bửa hôm chiều chủ nhật, ta gặp chị....


Ngày xưa, ta và chị làm chung, nên hầu như là từ sáng tới chiều bao giờ ta và chị cũng xúm xích bên nhau kể chuyện trời trăng mây gió. Chẳng biết sao....ta thích chị và chị thì thích nghe ta...kể chuyện.


Mà lần đầu tiên gặp chị đó nhe,....ta chẳng có thiện cảm tí nào. Ta về nói với mẹ là:


- Mẹ, con hỏng thích chị đó...?


Mẹ ngạc nhiên hỏi:


- Sao vậy, mẹ thấy nó vui vẻ lắm mà.


Lúc bấy giờ chị là bạn thân của chị hai ta, nên chị hai ta nói đủ thứ tốt về chị, ta thì cố tình bôi bác....., ta bảo:


- Người gì bất lịch sự quá, em tới nhà chỉ, chẳng thấy chỉ chào em một tiếng...nên em hong thích.....!


Rồi một hôm, ta đang lang thang tìm việc làm, chị nói với mẹ là trong hãng chị đang cần người. Thế là ta bắt đầu đi làm chung với chị. Ngày đầu tiên, cũng không biết lý do gì đó, ta quên mất, nhưng ta đi chung với chị.


Phút đầu tiên hơi khó chịu, vì ta vốn không có thiện cảm với chị ngay từ đầu. Nhưng hỏng biết tại sao .....hình như có ai đó vặn trúng đài á, nên ta và chị vào câu chuyện hồi nào hỏng hay, và hai chị em cứ cười cười nói nói ....đến nổi từ đó, hể làm gì cũng đứng gần nhau để mong được nói chuyện.


Chị hay bảo ta:


- Em xạo quá trời ....!


Ta cười :


- Ai bắt chị tin ...!


- Vậy mà chị cam lòng tin mới chết chứ ...!


Ừ, ta hay nói ...chuyện .....xạo ....! ....Ừ thì ..một ngày làm việc chán ngắt, nên ta kiếm chuyện nói ....nói để chọc chị cười, để ...ừ cũng chẳng biết để làm gì nữa ....Có lẽ đời thường chán quá, nên .....con người ta .....tìm cách thoát ly chăng ...? Không biết ...có điều ...từ ngày ta không làm chung chị nữa thì hai chị em ít gặp nhau lắm.


Tính của chị rất vô tư. Trong mấy năm làm chung, hầu như chưa một lần nào ta và chị cãi nhau ...hay bất đồng ý kiến cả. Mẹ thường hay bảo ta:


- Con cuốn gói qua nhà P. ở luôn đi !


Ta hỏi tại sao thì mẹ trả lời :


- Còn hỏi, con gái gì mà vô tư, con gái gì mà ....hư quá!


hihihi ...ừ trong mắt mẹ, ta và chị ...là thuộc loại vô tư và hư lắm ...cái hư theo nghĩa của mẹ là ...đi thì quên chìa khoá, gặp ai thì .....hay quên không nhớ mặt, hoặc người ta làm gì thì làm, ta và chị ít khi để ý đến.


Hôm gặp lại chị, chị vui lắm, gần 10 giờ tối rồi mà chị còn chưa chịu cho ta về .....cứ kéo lại nói chuyện, bảo là khó lắm mới gặp nhau.


Quả thật, đời sống bên này bận rộn quá, mặc dù mình cũng là người bình thường thôi, sáng đi làm, chiều về nhà, ngày qua ngày nối tiếp, ngay cả khi chị em ở trong nhà còn khó gặp, huống chi bạn bè.


Ta nhìn chị, chọc :


- Chà, dạo này em thấy chị đẹp ra à nghen!


Chị tủm tỉm cười rất dễ thương ....và cũng câu ngày xưa:


- Em là xạo số một !


- Em nói thật mà, .....


Rồi ta giả đò suy nghĩ đôi phút ....và nói:


- Hmmm ....mà em thấy con người ta có tình yêu thì cái đôi mắt nó ánh lên một niềm vui á chị .....và cả da vẻ cũng hồng hào nữa ...mùa xuân đang đến với chị hả ....?


Nhẹ chồm tới quánh ta một cái ....lầm bầm :


- Em đó nghen ....giỏi nhất là nói xạo ...! Cả mấy năm không làm chung, em cũng chẳng thay đổi tí nào.


Rồi hỏng biết chị nghĩ sao đó ....chị lại tiếp:


- Mà thiệt em ...hihih ...chị cũng tự dưng thấy mình đẹp ra ...!


- Đó , em nói mà ....!


- Thiệt ra ....ừ mà em biết hong .... đàn bà mà hễ có ai ngày ngày thỏ thẻ vào tai nói là mình đẹp, thì tự nhiên khi soi gương cũng thấy mình đẹp ra.


Ta bật cười thật lớn. Chị thẹn đỏ mặt.


Mà đúng. Cuộc sống của những người bình thường, như ta, như chị ...thì có cầu mong gì đâu. Nếu may mắn được một người hết lòng yêu mến thì còn gì hạnh phúc bằng.


Có một khoảng thời gian chị rất khổ sở. Khổ vì chồng ...! Ừ, hầu như mọi con người khi lớn lên, khi bước vào đời thì ít nhất một lần ....chịu khổ .....


Chồng của chị ...sau khi cưới cả gần 10 năm nói 1 câu nghe ..lãng xẹt ...:


- Anh không hề yêu em, .....người anh yêu là ......


Trời! Nghe lãng xẹt không thể tưởng.


Sau khi biết được anh ngoại tình, chị vẫn tha thứ, và mong anh trở về!


Trời! Ta chỉ biết lắt đầu .......!


Lúc đó ta bảo chị:


- Tha thứ là một cái hay á chị ...., nhưng tha thứ kiểu này có hại cho mình thôi. Chị có thể không giận anh, nhưng chị cũng phải biết tự lo chính mình, chị trẻ, đẹp, lại dễ thương, thêm vào chị đâu phải thuộc loại đàn bà sống nhờ vào người đâu ...chị tự lực, chị thông minh nữa ...em nghĩ, chị nên để cho ảnh đi đâu thì đi ....sống ra sao thì sống ....chị cứ sống cho mình, em tin là một người như chị sẽ có một người đàn ông xứng đáng để yêu á.


Không biết chị nghĩ gì, ta không rõ .....để rồi cuối cùng nghe mẹ bảo chị cũng tìm được một người yêu!


Và như bây giờ, thì chị vui lắm. Cả đứa con gái của chị cũng cứ hay đốc thúc chị tiến đến hôn nhân với người sau này. Cô bé chỉ 10 tuổi thôi, nhưng rất thông minh và nhạy cảm ...., cô bé bảo với chị :


- Con thích chú lắm mẹ ơi, sao mẹ không đám cưới với chú ....


Chị nói đùa với cô bé:


- Mẹ cũng thích chú, nhưng bà dì không ưa chú , mẹ biết tính sao ?


Cô bé trợn mắt hỏi lại chị :


- Thế ...mẹ nghe lời con hay nghe lời bà dì ...!


Ta nghe câu chuyện mà không khỏi bật cười ....Ừ bà dì ....chỉ là một người trong hội thánh, vì gia cảnh đơn độc lại bịnh hoạn liên miên, tuổi lại già ...nên chị đem về nhà ở chung, bà có thể giúp chị trông nhà, đồng thời lại có được một chổ ở mà không cần đi làm cực khổ.



Ơ, ta thì thấy rằng hễ yêu nhau, mến nhau thì nên cùng nhau hưởng cái tình cảm đó, hơi sức đâu mà đắng đo cho mệt. Còn nếu lỡ tình cảm nhạt phai thì thôi anh đi đường anh, em đi đường em cho nó gọn, gây nhau chi những cái khổ nà. Cuộc sống đã quá phiền rồi, tại sao mình lại tự đày đọa nhau chứ? Thiệt ta chẳng hiểu nổi....!


19.05.2006

diên vỹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.04.29 @2:15 AM

Chiều hôm nay sau khi đọc xong hồi thứ 75 của chiến quốc tung hoành rồi mà  thấy còn khoảng 2 tiếng nữa mới đi làm, nên mình ra vườn sau cắt...