Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2024

2024.07.14 @2:55 PM

 



Anh có một giọng nói trầm ấm, khiến người nghe cảm thấy bình an.  

Anh có một tràng cười sảng khoái, khiến người đối diện thấy cuộc đời tươi vui, rộn ràng đến khôn lường!


Nhưng rốt cuộc những thứ đó thì sao? Chẳng là gì cả!


Bởi anh vẫn là anh, em vẫn là em. Khoảng cách sẽ chẳng bao giờ chạm, hơn nửa đời người, quá khứ của chúng ta chưa từng thuộc về nhau. Kỷ niệm không có, ký ức trống rỗng, hiện tại cách xa, tương lai cũng chỉ là thứ gì đó mịt mờ, không định hướng!


Em thử tuần thứ nhất - cố tìm quên anh.  

Tuần thứ hai - xóa ký ức vốn có rất mong manh về anh.  

Tuần thứ ba - em tìm lại bình yên... nỗi nhớ hóa thành sương khói! Đúng là chúng ta không cần sự hiện diện của nhau. Chúng ta lại trở về khởi điểm ban đầu. Là người xa lạ!


Em thinh lặng...!  

Anh không nói được một lời...! Bởi anh có nói gì, hứa hẹn gì, em cũng cố chấp theo ý của mình!


Chúng ta đã rõ ràng bất đồng ý kiến, không cùng quan điểm đến vậy...!


Có tình yêu cũng chỉ thế, không có tình yêu có khi nhẹ lòng hơn...!


Chúng ta hiển nhiên trở về khởi điểm ban đầu....


Hãy nói xem ..... nỗi buồn ấy sẽ ở lại trong trái tim của chúng ta bao lâu ? Chỉ là khoảnh khắc, một đời ....hay bao kiếp ?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

2024.07.27 @2:32 PM

  Lại là tình yêu...! Mình lại phải tự hỏi một câu: "- Là cái quái gì thế...?" Mình chỉ thích ngắm nhìn cuộc sống, muốn thấy mặt t...